truyện làm vợ bác sĩ đỗ hoàng ngân

Vợ cả các con vua gọi là Phi. Vợ cả Thái Tử gọi là Hoàng Phi. 27. kim vân kiều — 27 — 4/ Canh Hoạch là một làng rất nhiều người đỗ Tiến Sĩ. 5/ Hiệu Thuận là bỏ triều Ngụy-Mạc về với triều Lê-Chính thống. Lúc nhà Lê nổi lên ở Thanh Hoá, nhiều quan triều Mạc bỏ - "Hôm qua đi làm thuê được một đấu gạo, sáng nay đã nấu ăn một nửa rồi, chỉ còn một nửa cơm nguội, cùng với canh rau buổi sáng mà thôi". Ông lục đem ra ăn, rồi vợ chồng vui vẻ, không có buồn rầu giận dữ gì cả! Đêm hôm ấy bà vợ nằm mộng, thấy có vị thần cầm một vật khoanh tròn như cái đai, cho bà và bảo rằng: Rời phố về làng, mẹ Việt ở Thụy Sĩ mua nhà vườn rộng 700m2 giá triệu đô đẹp thơ mộng như trong cổ tích - Luôn mang trong lòng ước mong hàng ngày được cuốc đất, trồng hoa, gieo hạt, thu hoạch trái cây và có một căn nhà để con trai có chỗ vui chơi ở khoảng sân vườn, chị Alexis Phan quyết định rời phố Vay Tiền Trả Góp Theo Tháng Chỉ Cần Cmnd. Mãi đến khi nhìn thấy nhân viên bán hàng viết tên Đỗ Hoàng Ngân, Cao Dương Thành mới đưa chiếc thẻ trong tay ra “Tôi sẽ không mang hai mươi thùng hàng này đi, anh bảo cô ấy nghĩ cách chuyển đến cho tôi.”“Dạ, phiền anh cho tôi xin địa chỉ.”“Không cần.” Cao Dương Thành từ chối “Anh nói với cô ấy là tôi họ Cao. Cô ấy sẽ biết nên gửi đến chỗ nào.”Cao Dương Thành nói xong liền đi, đầu cũng không ngoảnh lại lấy một vừa mới rời khỏi thì Hoàng Ngân cũng chật vật quay cô về đến nói thì thấy mọi người đang tháo bạt xuống, hoàng Ngân có chút nóng nảy;“ôi chao mọi người đang làm gì vậy? Sao hôm nay lại bày rạp nữa? Bây giờ mới là lúc đông nhất mà!”“Có ý gì?” Hoàng Ngân vẫn không hiểu lắm.“Tự cô xem đi” Nhân viên bán hàng đưa hoá đơn cho côHoàng Ngân nhìn những con số trên đơn hàng mà có phần không dám tin “Mua hết hai mươi thùng? Ai vậy? Lợi hại như vậy sao, anh ta có thể dùng hết sao? Dù sao chỗ đó cũng có đến 12000 chiếc đó!!” Trời ạ! Cho dù một năm 365 ngày, đêm nào anh ta cũng dùng thì chỗ đó cũng đủ dùng trong 32 năm!! Người đàn ông này cũng quá lợi hại rồi!! “Tôi không biết anh ta có lợi hại hay không, nhưng người ta còn nhấn mạnh phải ghi tên cô trên hóa đơn, giảm cho anh ta 12% mà đối phương cũng không cần! Đỗ Hoàng Ngân, tôi nghĩ, lúc anh ta mua hơn mười nghìn chiếc bao cao su này thì chắc cũng đang nghĩ làm thế nào để dùng hết chỗ đó với cô đấy! Nói anh ta không thích cô thì có ma mới tin!” “Ơ, sao anh lại nói như vậy! Cái gì gọi là nghĩ cách dùng hết chỗ đó với tôi? Tôi còn không biết tên của người ta, thì sao có thể giao nhiệm vụ nặng nề này cho tôi chứ!” “Anh ta nói anh ta họ Cao, còn bảo cô chuyển hai mươi thùng hàng này đến cho anh ta!” “Họ Cao?” Hoàng Ngân không còn gì để nói nữa. Chẳng lẽ là Cao Dương Thành? Cái tên điên đó... Mua nhiều bao cao su như vậy, anh ta có thể dùng hết được sao?! Hoàng Ngân khẽ cắn môi, trong lòng có phần đè nén. Khi cô nghĩ đến những lời đồng nghiệp vừa nói thì không nhịn được mà đỏ mặt. Hoàng Ngân kết thúc công việc, ôm bộ trang phục Logger Vick’ của mình đi lên tàu điện ngầm về nhà. Nửa tiếng sau, cô ra khỏi tàu điện ngầm, đi về phía con hẻm nhỏ ở trước cửa nhà. Lúc này, trong đầu Hoàng Ngân loạn như ma, toàn bộ suy nghĩ của cô vẫn còn đang nghĩ về lúc ở trong nhà vệ sinh, có vẻ còn chưa hoàn hồn. Đôi môi đỏ mọng của cô sưng to, nhẹ nhàng mím môi cũng có thể cảm nhận được sự đau đớn, có thể đoán được nụ hôn của người kia thô bạo đến nhường nào. Còn trên cổ... Hoàng Ngân vẫn không nhịn được mà đưa tay sờ lên cổ, nơi đó có những dấu hôn màu đỏ tím, giống như bông hoa anh túc kiều diễm, bởi vì làn da trắng nõn nên những dấu vết đó càng thêm chói mắt. Cô cúi đầu thở dài, ép buộc bản thân mình phải loại bỏ những suy nghĩ không nên có, điều chỉnh lại cảm xúc rồi tiếp tục đi về nhà. Khi Hoàng Ngân đi đến cuối ngõ thì bỗng nhiên dừng lại. “Cô Khuất?” Hoàng Ngân ngạc nhiên nhìn Khuất Mỹ Hoa đang đứng ở trước mặt mình. Phía dưới ngọn đèn đường tù mù, cô ta mặc một chiếc váy liền màu đen, đứng trong bóng đêm, cảm giác có phần lạnh lẽo và đáng sợ. Khuôn mặt vẫn luôn mang theo nụ cười dịu dàng của cô ta nay lại lạnh lẽo đến mức không ai dám lại gần. Sau khi nhìn thấy Hoàng Ngân, cô ta bước ra, tiếng giày cao gót cũng từ từ đến gần. Đây là lần đầu tiên Hoàng Ngân nhìn thấy một Khuất Mỹ Hoa như vậy, nói thật, lúc mới thấy đối phương, cô còn bị sự lạnh lùng của cô ta dọa sợ, nhưng Hoàng Ngân cũng nhanh chóng làm cho bản thân bình tĩnh lại. “Cô Khuất, cô đến tìm tôi sao?” Hoàng Ngân hỏi cô ta. Khuất Mỹ Hoa lạnh lùng nhếch khóe miệng, sau đó giơ tay lên, bốp...” một cái, âm thanh vô cùng trong trẻo, cô ta không chút do dự mà tát mạnh lên má trái của Hoàng Ngân. Lập tức, làn da trắng nõn nhanh chóng hiện lên năm dấu tay đỏ rực, một bên má cũng bắt đầu sưng lên. Sự cố bất ngờ này làm cho Hoàng Ngân ngơ người, cô che mặt, nhìn người phụ nữ lạnh lùng trước mặt mà có phần không dám tin. Sau khi tát xong một cái thì Khuất Mỹ Hoa lại một lần nữa giơ tay định tát Hoàng Ngân. Khi bàn tay của cô ta chuẩn bị lại gần Hoàng Ngân thì đã bị cô giơ tay lên giữ lại ở trên cao, Hoàng Ngân lạnh lùng nhìn cô ta, không hề có chút sợ hãi “Khuất Mỹ Hoa, nếu cô muốn trút giận thì cũng phải chọn cho đúng đối tượng chứ? Đỗ Hoàng Ngân tôi cũng không phải là người dễ bắt nạt!” Cô vừa nói xong liền buông tay Khuất Mỹ Hoa xuống, sau đó giơ tay đẩy cô ta ra xa. Khuất Mỹ Hoa đứng ở phía đối diện, cả người như chìm vào trong bóng đêm, cười lạnh hỏi Hoàng Ngân “Đỗ Hoàng Ngân, cảm giác khi làm tình nhân thế nào? Có phải là rất thoải mái, rất kích thích không?” Những lời này của Khuất Mỹ Hoa làm cho trái tim của Hoàng Ngân đập nhanh hơn, cả người cứng đờ, còn khuôn mặt thì tái nhợt đi. “Xem ra cô đã ngồi đến nghiện ở cái vị trí tình nhân đáng xấu hổ kia rồi!” Cô ta vừa nói vừa bước lại gần, còn giơ tay nâng cằm Hoàng Ngân lên, cũng vì thế mà nhìn thấy được hết những dấu hôn chói mắt ở trên cổ cô. Hoàng Ngân nhíu mày, bực dọc tránh khỏi tay cô ta, nhưng khi đối mặt với lời chất vấn của đối phương thì cô lại không nói nên lời. Trái tim như bị ai đó bóp chặt, khiến cho cô có cảm giác bản thân không thể hô hấp. Hoàng Ngân lướt qua Khuất Mỹ Hoa rồi đi thẳng về nhà. “Đỗ Hoàng Ngân, nghe nói em gái của cô cũng rất thích ông xã của tôi phải không?” Khi Khuất Mỹ Hoa nói ra hai chữ ông xã’ thì vô cùng đắc ý, nhưng khi nhắc đến em gái cô thì giọng nói lại lạnh lẽo đến mức làm người khác sợ hãi. Hoàng Ngân đứng lại, cô nắm chặt lấy quai túi, hít một hơi thật sâu, cố gắng làm cho bản thân mình bình tĩnh lại, sau đó cô mới xoay người lại, nhìn thẳng vào khuôn mặt u ám của người phụ nữ kia “Khuất Mỹ Hoa, nếu cô dám động vào em gái tôi, thì tôi nhất định... sẽ không tha cho cô!!” Khuất Mỹ Hoa cười lạnh “Cô yên tâm, người phụ nữ kia, tôi khinh không thèm động đến cô ta!” Cô ta chỉ cần đợi hai chị em bọn họ trai cò đánh nhau, còn cô ta sẽ chính là ngư ông, chỉ cần ngồi chờ thu lợi! Hoàng Ngân mấp máy môi, trong lòng cô có chút khó chịu “Tôi không muốn làm người thứ ba chen vào giữa cô và Cao Dương Thành.” Nhưng... mới lúc nãy cô còn hôn người đàn ông kia! Đó là sự thật, một sự thật làm cho cô không thể cãi lại!! “Không muốn?” Khuất Mỹ Hoa cười nhạt “Nếu như không muốn, thế thì đồ hèn hạ quấy quýt với anh ấy ở trong nhà vệ sinh tối hôm nay là ai? Nhắc đến cũng thấy tình cờ, ông trời cố ý làm cho tôi rớt một bên hoa tai, tôi quay lại tìm, thế mà lại thấy hai người lần lượt bước ra từ trong nhà vệ sinh.” Khuất Mỹ Hoa nói đến đây thì dừng lại, cô ta hít thở sâu, cố gắng đè nén cảm giác đau đớn trong lòng, sau đó mỉm cười, giống như lại trở về với dáng vẻ dịu dàng ấm áp trước đây “Không sao cả, Đỗ Hoàng Ngân, cô hãy nhớ cho kỹ những chuyện mà hôm nay cô làm với tôi, một ngày nào đó... cô sẽ phải trả giá đắt cho những chuyện này!” Nếu như không đến lúc bất đắc dĩ thì Khuất Mỹ Hoa sẽ không nói cho Ôn Thuần Như biết về sự tồn tại của Đỗ Hoàng Ngân! Bởi vì, cô ta là người biết rõ nhất, cô ta có thể kết hôn với Cao Dương Thành đều là nhờ một tay Ôn Thuần Như thúc đẩy, mà thủ đoạn của Ôn Thuần Như lại quá ác, quá tàn nhẫn, cũng quá trực tiếp, nếu làm tổn thương người phụ nữ này, chạm đến ranh giới cuối cùng của Cao Dương Thành thì chỉ sợ anh sẽ sống mái với Ôn Thuần Như, còn cuộc hôn nhân của cô ta và anh sẽ hoàn toàn thất bại, cho nên, nếu không đến lúc bất đắc dĩ thì cô ta không dám mạo hiểm như vậy! Người phụ nữ như thế này, nên từ từ đùa chết cô mới được!! ............ Hai ngày sau, phòng làm việc ngoại khoa thần kinh... Cánh cửa thủy tinh bị đẩy ra, một bác sĩ nhìn vào trong phòng gọi “Bác sĩ Cao, anh có bưu phẩm chuyển phát nhanh, mau xuống tầng một để ký nhận.” Cao Dương Thành đặt hồ sơ bệnh án trong tay xuống, có hơi nghi ngờ “Chuyển phát nhanh của tôi?” “Đúng vậy, anh nhanh xuống xem đi!!” “Được, cảm ơn.” Cao Dương Thành đứng dậy, cho hai tay vào trong túi rồi đi xuống tầng một. Nhưng khi anh đi xuống đại sảnh ở tầng một thì thấy có rất nhiều y tá và bác sĩ đang đứng quanh quầy lễ tân, ồn ào thảo luận. “Ôi chao, có phải là bác sĩ Cao quá lợi hại rồi không.” “Wow, chỗ đó của bác sĩ Cao nhất định rất trâu bò, tôi muốn nhìn một cái, sờ một chút quá...” “Mọi người nói xem, có khi nào bác sĩ Cao là người một đêm N lần không? Mua nhiều như vậy, trời ơi, không phải một đêm năm lần luôn chứ?” Cao Dương Thành đứng từ xa cũng nghe thấy mấy cô y tá đang bàn về điều gì, nói chung, không biết khi họ nói ra những lời này sẽ cảm thấy như thế nào, còn người nghe như anh chỉ cảm thấy rất xấu hổ mà thôi. “Nói chuyện gì vậy? Mọi người rảnh như vậy, hôm nay không phải trực ban sao?” Cao Dương Thành phất tay, bình tĩnh, thong thả đi về phía họ. “A... Chào bác sĩ Cao.” Mấy cô gái vừa nhìn thấy đương sự đến thì lập tức đỏ mặt. Cao Dương Thành mỉm cười, nhìn về phía nhân viên lễ tân, hỏi “Trần, nghe nói tôi có chuyển phát nhanh?” “À... đúng thế.” Khuôn mặt của Trần hiện lên vẻ xấu hổ, thỉnh thoảng lại liếc mắt quan sát Cao Dương Thành, sau đó chỉ vào thùng hàng ở trước quầy lễ tân “Bác sĩ Cao, là... cái này.” Cao Dương Thành nhìn theo tầm mắt của cô ấy, sau đó lông mày anh liên tục giật giật. Thứ đầu tiên đập vào mắt anh chính là dòng chữ “Bao cao su Dishban” ở phía cuối còn có một dòng chữ lớn ghi “Kính gửi Cao Dương Thành”, đặc biệt ba chữ Cao Dương Thành’ còn được viết rất to, giống như là sợ mọi người không biết đây là đồ của anh vậy. Cao Dương Thành khẽ vuốt vuốt chân mày, anh cảm thấy có hơi đau đầu. Không có gì phải nghi ngờ cả, đây chính là sự trả thù của Đỗ Hoàng Ngân dành cho hành vi tồi tệ của anh tối hôm qua! Nhưng mà cách này cũng không khỏi... quá hại người rồi!! “Bác sĩ Cao, hay là anh đi nhờ mấy người đồng nghiệp đến để giúp đi, chứ tôi thấy mình anh không bê được nhiều như vậy đâu?” Trần, nhân viên lễ tân tốt bụng nhắc nhở anh. Cao Dương Thành miễn cưỡng gượng cười “Tôi sẽ tự nghĩ cách, không cần phải làm phiền người khác đâu.” “Bác sĩ Cao, để tôi giúp anh.” Những cô y tá trẻ ở xung quanh bắt đầu nhao nhao đăng ký, nói xong lập tức ôm thùng bao cao su chạy đến gần anh, xấu hổ nói “Bác sĩ Cao, đi thôi.” “Tôi cũng giúp, tôi cũng giúp!” “...” Sau đó, tình hình trở thành như thế này... Có một hàng dài các y tá trẻ ôm thùng bao cao su đi theo sau bác sĩ Cao, vẻ mặt của mỗi cô y tá ở đây đều vô cùng thẹn thùng, còn bác sĩ Cao anh có giống một tên bác sĩ cầm thú, đang đợi để lên giường với họ không? Hình ảnh này quả thật có gì đó sai sai. Anh âm thầm hít một hơi thật sâu, nở một nụ cười khiêm tốn với những cô y tá nhiệt tình này, giả vờ bình tĩnh nói “Cảm ơn mọi người đã nhiệt tình giúp đỡ, nhưng mà mọi người đều đặt xuống hết đi, mình tôi làm là được!” Sau đó anh lấy điện thoại ra gọi cho Vũ Phong, nhỏ giọng nói “Nhanh lên, gọi cả Thái Linh cùng xuống đây.” Sau khi Vũ Phong và Thái Linh xuống đến nơi, nhìn thấy tình huống ở đó thì suýt nữa không nhịn được cười. “Nào, các người đẹp, mọi người bỏ bao cao su xuống đi, chuyện này để cánh đàn ông chúng tôi tự mình làm!” Vũ Phong mỉm cười nhận lấy thùng bao cao su trong tay các y tá. Mọi người căng da đầu, ôm mấy thùng bao cao su đi trong bệnh viện, làm cho mọi người đều ngoái đầu lại nhìn. Vừa vào đến thang máy là Vũ Phong lập tức ôm bụng cười “Lão nhị, cậu lợi hại vậy, xem ra gọi cậu là lão nhị’ đúng là không sai mà!” Vũ Phong vừa nói vừa không quên dùng ánh mắt mập mờ nhìn về phía cậu nhỏ’ của Cao Dương Thành. Khuôn mặt của Cao Dương Thành đen như Bao Công vậy, anh cười lạnh, sau đó không không để ý đến lời nói của đối phương. Mỹ Hoa, sao không nói sớm cho tới biết, nếu không hôm nay tớ đã mang tới cho cậu rồi, đâu cần phải phiền phiến như vậy"Nhưng điều khiến Đồ Thanh Nga vui mừng và bất ngờ đó chính là Cao Dương Thành không hề từ chối cô ấy.“Còn khoảng nửa tiếng nữa là tôi tan ca, kiểm tra phòng xong tôi sẽ tới tìm cô.” Cao Dương Thành nhìn Đỗ Thanh Nga, nhẹ nhàng nói một câu, sau đó xoay người bước ra khỏi phòng bệnh. Cao Dương Thành vừa đi, Đỗ Thanh Nga vui vẻ nói trong phòng bệnh của Khuất Mỹ Hoa “Mỹ Hoa, cậu đúng là quá hào phóng rồi đó! Cậu cứ tạo cơ hội cho tớ và bác sĩ Cao như vậy, tớ thật hận không thể nhào tới ôm hôn cậu một cách nồng nhiệt…” Khuất Mỹ Hoa nghe xong khẽ cười một tiếng, nụ cười có chút giả dối, nhưng giọng điệu lại dịu dàng vô hại “Tớ cũng không hẳn đang tạo thời cơ cho cậu đâu, đợi lát nữa cậu đừng động tay động chân với anh ấy, tớ rất muốn biết anh ấy có kiềm chế nổi trước cậu không.” Đỗ Thanh Nga cười xấu xa “Muốn người ta động tay động chân với tớ thì cũng không thể oán trách tớ được rồi…” Khuất Mỹ Hoa khẽ cười một tiếng “Nếu anh ấy thật sự động tay động chân với cậu, tớ sẽ hào phóng tặng anh ấy cho cậu, được không?” “Này, có phải cậu quá tự tin không vậy?” Đỗ Thanh Nga tỏ vẻ không hài lòng, khẽ huých vào bả vai của Khuất Mỹ Hoa. Khuất Mỹ Hoa ngoài mặt nở nụ cười, trong lòng lại mỉa mai cười nhạo. Cô ta tự tin rằng loại phụ nữ không có não như Đỗ Thanh Nga nhất định không thể lọt vào mắt của Cao Dương Thành, về phần tại sao cô ta muốn để Cao Dương Thành đưa Đỗ Thanh Nga về thì đương nhiên có lý do riêng của cô ta. Đỗ Thanh Nga giống như một quả bom hẹn giờ bên cạnh Cao Dương Thành và Đỗ Hoàng Ngân, một khi đến giờ hẹn, thời cơ chín muồi thì quả bom này đủ để cho đôi uyên ương tình cảm nồng nàn của bọn họ nổ tan xương nát thịt, cô ta rất muốn xem tình yêu buồn nôn này của bọn họ có thể kiên trì được bao lâu. … Nửa tiếng sau… Cao Dương Thành đưa Đỗ Thanh Nga đi về nhà cô ấy. Trên đường đi, Cao Dương Thành luôn giữ im lặng, chỉ tập trung lái xe, mà Đỗ Thanh Nga dường như lại hồn nhiên quá đà… “Bác sĩ Cao, vì sao sáng hôm đó anh lại đứng dưới nhà em vậy?” Đỗ Thanh Nga nghiêng đầu hỏi Cao Dương Thành trên ghế lái. Cao Dương Thành bật đèn xi nhan, ánh mắt vẫn chăm chú nhìn về phía trước, không trả lời vấn đề của cô ấy. Thấy anh không trả lời, Đỗ Thanh Nga cũng cảm thấy có chút hụt hẫng, nhưng cô vẫn tiếp tục hỏi “Chẳng lẽ anh cũng có bạn bè ở khu nhà em sao?” “Ừ.” Lần này, cuối cùng Cao Dương Thành cũng lên tiếng, kiệm lời nói ra một chữ. “Ai vậy?” Cô ấy tò mò chớp mắt mấy cái “Tòa nào? Số mấy? Nam hay nữ vậy? Có cơ hội thì mọi người cũng có thể làm quen kết bạn với nhau…” Cao Dương Thành nghiêng đầu, khẽ liếc cô ấy một cái, môi anh mấp máy “Nữ.” Chữ này vừa nói ra, trong mắt của Đỗ Thanh Nga lộ ra vẻ hụt hẫng “Nữ sao?” Cô cười nhạt một tiếng “Sáng sớm như vậy mà anh cũng đứng ở dưới nhà chờ cô ấy sao?” Cao Dương Thành nhíu mày, hờ hững nói “Đó là chuyện của tôi và cô ấy.” Lời nói này mang nghĩa bóng, tức là chuyện này không liên quan gì tới Đỗ Thanh Nga, mà anh cũng từ chối trả lời vấn đề này. Đỗ Thanh Nga nhếch miệng, trong lòng có chút không vui, nhưng cô ấy cũng không để bản thân biểu hiện ra ngoài. Dù sao thì có thể ở một mình cùng với Cao Dương Thành cũng coi như là phúc phận tu được từ kiếp trước, sao cô ấy lại có thể vì chút không vui nhất thời của mình mà lãng phí thời cơ tốt như vậy chứ? Nhìn thấy sắp về tới nhà, Đỗ Thanh Nga có chút khẩn trương, cô chỉ muốn tìm nhiều chủ đề nói chuyện để rút ngắn khoảng cách với Cao Dương Thành. Đúng lúc Đỗ Thanh Nga đang vắt óc suy nghĩ thì Cao Dương Thành lại bất ngờ lên tiếng “Nhà cô có người bị bệnh sao?” Vấn đề được đưa ra bất ngờ này khiến Đỗ Thanh Nga sững sờ, cô khẽ gật đầu “Bác sĩ Cao cũng biết sao?” “Ai bị bệnh? Cụ thể là bệnh gì?” Có lẽ anh còn giúp được một chút, ít nhất là cũng có thể giúp tìm được giáo sư chuyên khoa… “Là…” Đỗ Thanh Nga đang định nói chuyện thì điện thoại di động trong túi quần lại đột ngột đổ chuông. Tiếng nhạc chuông vang lên trong xe, âm thanh rất lớn, có chút chói tai, cô ấy áy náy cười một tiếng “Chờ em một lát, em nghe điện thoại…” “Chị à?” Cuộc điện thoại này là Hoàng Ngân gọi tới. Cao Dương Thành âm thầm nhìn sang Đỗ Thanh Nga ở bên cạnh. “Thanh Nga, sắp về đến nhà chưa?” Hoàng Ngân ở đầu dây bên kia khẽ hỏi. “Sắp rồi, chị, có phải chị đang chờ em ăn cơm không?” Không khó nhận ra tâm trạng của Đỗ Thanh Nga đang rất tốt. “Ừ, vậy em nhanh lên, chị chờ em.” “Được, em lập tức về nhà!” Đỗ Thanh Nga cúp điện thoại, sau đó nghiêng đầu dò xét Cao Dương Thành ở bên cạnh, cô ấy đưa mắt nhìn đi chỗ khác, sau đó lại nhìn anh, cuối cùng dồn hết dũng cảm để hỏi anh “Bác sĩ Cao, anh… có muốn tới nhà em cùng ăn cơm không? Dù sao cũng đến giờ cơm rồi, được không?” “Ừ…” Cao Dương Thành nghiêng đầu, khẽ nhìn lướt cô ấy một cái, dường như anh không có quá nhiều hứng thú với lời mời này. Nhưng điều khiến Đỗ Thanh Nga vui vẻ chính là anh không hề từ chối, điều này cũng có ý nghĩa là cô ấy vẫn còn cơ hội. “Cùng ăn đi, chị em nấu cơm rất ngon, đảm bảo sau khi anh ăn một lần thì sẽ muốn ăn lần hai.” Đỗ Thanh Nga muốn dùng tài nấu nướng của Đỗ Hoàng Ngân để dụ dỗ anh. Nhưng cho dù vậy, cô ấy cũng không dám ôm hi vọng lớn lao, không ngờ rằng… Cao Dương Thành lại thật sự gật đầu. Giây phút này, Đỗ Thanh Nga tưởng mình nhìn nhầm, cô ấy kinh ngạc “Bác sĩ Cao, anh… anh đồng ý sao?” Khóe miệng Cao Dương Thành khẽ nhếch lên “Đói bụng.” Vừa nghĩ tới những món ăn do Hoàng Ngân làm, anh thật sự cảm thấy hơi thèm… Đỗ Thanh Nga cúi đầu, cố che giấu đi trái tim đang đập loạn nhịp trong ngực, không kiềm chế được, khẽ nở nụ cười. Chưa bao giờ cô ấy cảm thấy vui vẻ như hôm nay. Lần đầu tiên… Lần đầu tiên cô ấy được ngồi trên xe của bác sĩ Cao. Lần đầu tiên anh đồng ý lời mời của cô ấy, cùng nhau về nhà ăn cơm! Quan hệ giữa bọn họ đã có sự nhảy vọt về chất, Đỗ Thanh Nga hơi luống cuống tay chân, vừa mừng vừa lo, nhưng cuối cùng cô ấy cũng đạt được một tin tốt, đó chính là… bác sĩ Cao không còn chán ghét cô ấy như trước nữa. *** Khi Cao Dương Thành xuất hiện trước cửa nhà cô, Đỗ Hoàng Ngân nhất thời sững sờ tại chỗ, quên cả chào hỏi, cũng quên cả nói chuyện. Cao Dương Thành mặc một bộ đồ tây màu đen thanh lịch, áo khoác hơi mở ra, để lộ áo gi lê cũng màu đen bên trong và áo sơ mi kẻ ca rô loại cao cấp. Phía dưới là một chiếc quần tây tinh tế ôm lấy đôi chân thon dài của anh, làm nổi bật lên dáng người cao lớn vạm vỡ. Anh đứng ở nơi đó như cây cao đón gió, như một quý ông thượng lưu, như một hoàng tử, từ đầu đến chân đều toát lên khí chất trái ngược hoàn toàn với những người bình dân như bọn họ. Giống như vua của một nước bước vào nơi rừng sâu hẻo lánh, khiến người ta vừa mừng vừa lo sợ, giống như rồng đến nhà tôm, khiến cả gian phòng cũng vì anh mà tỏa sáng. Cao Dương Thành dùng một tay chỉnh lại quần áo, đầu hơi cúi thấp, thanh lịch bước vào gian phòng nhỏ bé. “Chào dì.” Anh mỉm cười, lễ phép chào hỏi với Trần Lan ngồi trong phòng. Trần Lan thấy có khách đến lập tức nở nụ cười, nhiệt tình đi ra đón “Là khách của Thanh Nga sao? Nào, mau vào đây ngồi…” Khi bà vừa đến cửa, nhìn thấy Cao Dương Thành cao to đẹp trai, phong độ dịu dàng thì bà bỗng dưng sững người, nụ cười trên mặt dường như cứng lại. “Mẹ, anh ấy là bác sĩ Cao Dương Thành.” Đỗ Thanh Nga vui vẻ giới thiệu, trong lòng đột nhiên có cảm giác thỏa mãn trước giờ chưa từng có, giống như giờ phút này cô ấy đang giới thiệu bạn trai của mình với người nhà vậy. Cảm giác này thật tuyệt! Hoàng Ngân đứng ở bên cạnh hơi mất tự nhiên sờ vào túi quần đằng sau, có chút xấu hổ. Cô thật sự không ngờ Cao Dương Thành lại đột nhiên đến nhà cô, điều này khiến cô cảm thấy bất ngờ. “Mẹ, mẹ…” Thấy Trần Lan nhìn Cao Dương Thành đến ngây người, Đỗ Thanh Nga cuối cùng cũng không nhịn được mà nhắc nhở mẹ của mình, cô ấy bật cười nói “Mẹ, mẹ đừng nhìn chằm chằm vào người ta như vậy, thế là bất lịch sự đó.” Trần Lan bừng tỉnh, nụ cười ở khóe miệng có chút mất tự nhiên, vội vàng gật đầu “Đúng vậy, đúng là bất lịch sự, mau ngồi xuống đi… Bác sĩ Cao đúng không? Vừa nãy mới nói là tên gì ấy nhỉ?” Trần Lan bảo Cao Dương Thành vào nhà, Hoàng Ngân im lặng đi theo sau, cảm thấy vô cùng khó xử. “Cao Dương Thành.” Cao Dương Thành lễ phép trả lời. “Được rồi, Dương Thành, vừa đúng lúc mới nấu cơm xong, đi rửa tay trước đi rồi chúng ta ăn cơm.” “Vâng, cảm ơn dì.” Khóe miệng Cao Dương Thành nở nụ cười rạng rỡ. Ngay sau đó anh nghiêng đầu, hỏi Hoàng Ngân ở bên cạnh “Tôi phải đi rửa tay ở bên nào?” Hoàng Ngân không ngờ anh lại đột nhiên nói chuyện với cô, nhất thời sửng sốt, vài giây sau mới trả lời anh “Nhà bếp, ở bên kia…” Cô chỉ về phòng ngoài cùng ở bên trái. Trần Lan vỗ đầu Hoàng Ngân “Bất lịch sự quá, dẫn bác sĩ Cao qua đó đi.” Hoàng Ngân bị đánh một cái, giận dỗi chu mỏ lên, nhưng bất đắc dĩ, cô vẫn phải dẫn Cao Dương Thành vào nhà bếp. Đỗ Thanh Nga ở lại trong phòng cùng sắp xếp bát đũa với Trần Lan. Hôm nay ai cũng nhìn ra dáng vẻ hớn hở như chim sẻ của cô ấy, chạy đi chạy lại ở trong phòng, vui sướng vô cùng. Trần Lan nhìn gương mặt vui vẻ của Đỗ Thanh Nga, trên gương mặt hiền lành của bà lại lộ ra vài phần phiền muộn. Trong phòng bếp… Cao Dương Thành rửa tay, Hoàng Ngân đứng ở một bên. Cô nghiêng đầu, thấy Đỗ Thanh Nga nhảy nhót như chim ở trong phòng, khó hiểu nhìn về phía anh “Anh… Sao anh lại đến nhà chúng tôi?” Cao Dương Thành rửa tay xong, Hoàng Ngân lại đưa cho anh một chiếc khăn lông, động tác của hai người vô cùng ăn ý, hoàn toàn không giống như người xa lạ. Anh lau khô tay, ngẩng đầu, nhướn mày nhìn Hoàng Ngân hỏi “Tôi phải giả vờ là không biết cô hay phải giả vờ là rất quen thân?” Giả vờ rất quen thân? Hoàng Ngân nhíu mày, lườm anh một cái, tức giận nói “Không biết!” Sau đó cô trực tiếp xoay người rời khỏi nhà bếp. Trên bàn ăn, Hoàng Ngân cắm cúi ăn cơm. Mà Đỗ Thanh Nga lại không ngừng gắp thức ăn cho Cao Dương Thành “Bác sĩ Cao, anh ăn nhiều một chút, đồ ăn chị em làm rất ngon đó.” Cao Dương Thành đưa mắt nhìn Hoàng Ngân đang vùi đầu ăn cơm ở phía đối diện, anh tiện tay đặt đồ ăn Đỗ Thanh Nga vừa gắp sang một bên, chẳng thèm quan tâm đến. Đỗ Thanh Nga thấy anh không chịu ăn đồ ăn cô ấy gắp thì có chút khó chịu, nhưng cô ấy cũng không để bản thân biểu hiện ra ngoài. “Dương Thành à, không biết thức ăn này có hợp khẩu vị của cháu không… Dì cũng không biết cháu sẽ tới, nếu không đã mua nhiều thức ăn hơn rồi…” Trần Lan cười hiền lành hỏi Cao Dương Thành, nhưng không hề gắp thức ăn cho anh. “Dì à, thức ăn này rất hợp khẩu vị của cháu.” Cao Dương Thành mỉm cười, lễ phép trả lời. Trần Lan gật đầu, hào phóng khen ngợi “Đúng là một đứa trẻ vừa ngoan ngoãn vừa lễ phép, không biết là gia đình như thế nào mới có thể dạy dỗ được một đứa trẻ ngoan như vậy chứ…” Thấy Trần Lan khen người đàn ông trong lòng mình không ngớt, trong lòng Đỗ Thanh Nga cũng cảm thấy hơi đắc ý. Hoàng Ngân cũng không nhịn được mà đưa mắt nhìn về phía người đàn ông được mẹ cô khen ngợi. Ngôn Tình, Gom Hết, Hoàn Thành, Ngược, Tiểu Thuyết, Tình YêuHoàn Thành903 02/09/2022 0229 12/12/2022 0834 Truyện OneLàm Vợ Bác SĩLàm Vợ Bác Sĩ Review Rating out of 10 based on 10 Truyện Làm Vợ Bác Sĩ ngôn tình ngược của tác giả Lạt Tiêu. "Đỗ Hoàng Ngân, cô tự nghĩ cho kĩ, thứ nghiệt chủng này, sống hay chết đây?" Giọng nói bà ta lạnh nhạt như vọng ra từ hầm băng, không hề có một chút ấm áp nào. "Mẹ, đứa bé này cũng là huyết mạch của nhà họ Cao, mẹ không thể đối xử với nó như vậy được!!" Đỗ Hoàng Ngân vẫn cố gắng thuyết phục người phụ nữ trước mặt mình. Hai tay cô che chở cho vùng bụng đã hơi nhô lên của mình, nhưng chưa từng cảm thấy có giờ khắc nào lạnh lẽo và bất lực như giây phút này. "Xí!" Bà Cao, Ôn Thuần Như, phỉ nhổ một tiếng đầy khinh bỉ "Một con điếm cũng xứng đáng sinh con cho nhà họ Cao ư?" "Con không phải điếm!" Đỗ Hoàng Ngân gào rát họng, mắt đỏ vằn tơ máu, cố chấp thét lên trong màn mưa. "Mẹ cô là điếm, cô cũng chẳng tốt đẹp hơn được!!" "Mẹ con không phải điếm! Mẹ con không phải!" Ôn Thuần Như cười lạnh đầy khinh miệt "Đỗ Hoàng Ngân, thứ nghiệt chủng này chỉ có một kết cục, ấy chính là - chết! Không chết ngay trong bụng cô thì cũng chết ở bệnh viện, tôi tuyệt đối không để cho nó nhìn thấy ánh mặt trời của thế giới này!" Bước chân của Hoàng Ngân lảo đảo, cô vội vàng lùi về sau, hoảng sợ trừng mắt nhìn người phụ nữ tàn nhẫn trước mặt "Bà là thứ ác quỷ!!" Quảng Cáo Danh sách chương Làm Vợ Bác SĩChương 102/09/2022Chương 202/09/2022Chương 302/09/2022Chương 402/09/2022Chương 502/09/2022Chương 602/09/2022Chương 702/09/2022Chương 802/09/2022Chương 902/09/2022Chương 1002/09/2022Chương 1102/09/2022Chương 1202/09/2022Chương 1302/09/2022Chương 1402/09/2022Chương 1502/09/2022Chương 1602/09/2022Chương 1702/09/2022Chương 1802/09/2022Chương 1902/09/2022Chương 2002/09/2022Chương 2102/09/2022Chương 2202/09/2022Chương 2302/09/2022Chương 2402/09/2022Chương 2502/09/2022Chương 2602/09/2022Chương 2702/09/2022Chương 2802/09/2022Chương 2902/09/2022Chương 3002/09/2022Chương 3102/09/2022Chương 3202/09/2022Chương 3302/09/2022Chương 3402/09/2022Chương 3502/09/2022Chương 3602/09/2022Chương 3702/09/2022Chương 3802/09/2022Chương 3902/09/2022Chương 4002/09/2022Chương 4102/09/2022Chương 4202/09/2022Chương 4302/09/2022Chương 4402/09/2022Chương 4502/09/2022Chương 4602/09/2022Chương 4702/09/2022Chương 4802/09/2022Chương 4902/09/2022Chương 5002/09/2022

truyện làm vợ bác sĩ đỗ hoàng ngân